Từng nghĩ không bao giờ đi du lịch châu Âu mùa đông vì âm u và lạnh giá nhưng cung đường từ Milan-Italy đi Willisau-Thụy Sĩ khiến khách Việt thay đổi suy nghĩ.

Độc giả Kim Cúc, sống tại Hungary ba năm, chia sẻ trải nghiệm chuyến du lịch mùa đông đến Willisau, thị trấn hơn 700 tuổi ở Thụy Sĩ, giữa tháng 12.

Mùa Đông châu Âu ngày ngắn đêm dài. 8 giờ trời mới tờ mờ sáng nhưng hơn 4 giờ chiều Mặt Trời đã lặn, tiết trời giá lạnh. Cái lạnh “cắt da cắt thịt” buộc cả người bản địa phải “đầu hàng”, khoác lên người những chiếc áo phao to và dày.

Chuyến đi mùa đông của chúng tôi đến Willisau – thị trấn cổ hơn 700 năm tuổi ở Thụy Sĩ diễn ra trong tiết lạnh như vậy nhưng nó thật sự khiến tôi thay đổi định kiến của mình. Xuất phát từ Milan, du khách có thể đi xe buýt hoặc tàu hỏa đến Willisau – thuộc bang Lucerne, cách trung tâm thành phố Lucerne khoảng 40 phút đi tàu lửa. Cung đường này mùa đông đẹp như một thước phim cổ tích với cảnh vật hai bên tuyết phủ trắng xóa.

Dù đã đến “xứ sở đồng hồ” hai lần vào mùa hè, chúng tôi vẫn ”à ố” nhiều lần khi trải nghiệm đoạn đường này mùa đông. Rời Milan khoảng một tiếng, xe băng ngang qua một vùng hồ mênh mông, khung cảnh thanh bình. Trong đầu tôi bỗng bật ra một cái tên: “Đây có phải hồ Como nổi tiếng không nhỉ?”, rồi lấy điện thoại ra xem bản đồ. Đúng thật! Xe đang đi ngang qua Como – hồ thơ mộng của vùng Lombardy, miền bắc Italy. Có một vài đoạn xe chạy khá gần mặt nước khiến khách có cảm giác như đang ngồi thuyền dạo trên hồ.

Khi xe qua Dalpe thuộc bang Ticino, Thụy Sĩ, hành khách đủ mọi quốc tịch đều ồ lên lần hai khi trông thấy những ngọn núi tuyết hùng vĩ ở hai bên. Hôm ấy không có tuyết rơi nhưng những đỉnh núi vẫn một màu trắng xóa. Dưới chân núi, những ngôi nhà gỗ điểm xuyết trong khe núi đầy tuyết mang đến cho du khách cảm giác nhỏ bé, lẻ loi giữa núi non hùng vĩ.

Lần thứ ba đoàn khách không giấu nổi xúc động là khi băng qua làng Wassen thuộc bang Uri và chứng kiến những rừng thông phủ trong tuyết trắng. Bạn có thể hình dung đó là hàng vạn cây thông Noel trải khắp triền núi, tầng tầng lớp lớp. Cảnh tượng không khác trong những bộ phim Giáng sinh kinh điển. Sau khi nỗ lực ghi lại cảnh đẹp, tôi phải chấp nhận rằng lăng kính đẹp nhất chính là đôi mắt. Vào giây phút đó tôi đã nghĩ nếu phải mô tả về Thụy Sĩ với một tính từ, đó sẽ là “uy tín”. Nghĩa là bạn xem hình, xem clip trên mạng đẹp như thế nào thì bên ngoài như thế, thậm chí đẹp hơn gấp nhiều lần.

Đến Willisau vào lúc 17h, cũng là buổi chiều cuối của phiên chợ Giáng sinh ở đây. Sau khi mang hành lý về phòng khách sạn, chúng tôi ra chợ để hưởng chút không khí mùa Noel. Trong khu chợ, xúc xích nướng tại chỗ thơm lừng, rượu vang nóng hổi nêm gia vị mulled wine thêm đậm đà và những hạt óc chó nướng vừa béo vừa bùi níu chân chúng tôi trong vài tiếng.

Những người ở Willisau đều quen biết nhau, cứ đi vài ba bước là gặp người quen, họ không chào nhau nhanh gọn mà dừng lại ôm hôn, thăm hỏi lẫn nhau chân thành. Khi người bạn “gốc Willisau” giới thiệu chúng tôi với những người quen, họ hồ hởi bắt tay, chuyện trò, mời khách ăn bánh, uống rượu dâu nhà làm, thân quen như gặp người nhà.

Willisau có thể không nằm trong danh sách những địa danh nổi tiếng mà nhiều người nghĩ đến khi nói về du lịch Thụy Sĩ. Thị trấn có khoảng 9.000 cư dân sinh sống (số liệu tháng 12/2023). Khi đến đây, bạn nên dành ít nhất một

 buổi để tham quan khu phố cổ hơn 700 năm tuổi với đầy đủ nhà hàng, quán cà phê, tiệm hoa, cửa hàng bán đồ lưu niệm. Ngồi cà phê ở đây, du khách sẽ cảm nhận được nhịp sống thong dong của người bản địa. Họ thường đọc báo in, trò chuyện và thưởng thức bánh ngọt cùng những món thức uống yêu thích.

Phố cổ Willisau cũng là nơi diễn ra nhiều hoạt động cộng đồng của người dân địa phương, từ những phiên chợ nông sản cho đến hội chợ Giáng sinh. Ngoài ra, người Willisau cũng nổi tiếng với các đô vật. Đấu vật là môn thể thao được người dân Thụy Sĩ yêu thích. Những ván đấu thường diễn ra tại trung tâm thể thao của thị trấn, cách khu phố cổ khoảng 10 phút đi bộ, quy tụ hàng nghìn người địa phương đến xem và cổ vũ.

Khác với định kiến của bản thân về người dân Tây Âu thường đề cao cá nhân và sự riêng tư, tôi bất ngờ trước sự ấm áp, nồng hậu của những người mình đã gặp ở Willisau. Những câu hỏi như “Bạn làm công việc gì?”, “Lương có tốt không?”, “Giá nhà ở chỗ bạn khoảng bao nhiêu?” khiến tôi có cảm giác như đang về quê và được người thân trong nhà quan tâm, thăm hỏi.

Ngày về lại Milan, người bạn “gốc Willisau” dậy sớm tiễn chúng tôi ra tận ga tàu. Vốn yêu thích đi du lịch đến những điểm mới lạ nhưng Willisau là nơi cho tôi cảm giác muốn trở lại ngay khi vừa rời đi.

Theo VnExpress

028.7105.8666